Trót say... nên phải đi tìm |
Phúc đáp | Trang 123> |
Tác giả | |
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Chủ đề: Trót say... nên phải đi tìm Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 4:01am |
Những chiều rảnh rỗi, hắn thường trèo lên chiếc xe Jeep trắng với đủ thứ hình vẽ rồng cổ quái đi dạo qua rất nhiều con phố. Vẻ mặt hắn nghênh nghênh, bất cần.
Hắn định nghĩa: “Có tiền thì thứ quái gì cũng có đượcâ€. Và với hắn, tiền không thiếu. Hắn là Hiệu phó của một trường lái xe có tiếng. Thế là đủ. Hắn tôn thờ chủ nghĩa độc thân. Dẫu ngày ngày, đi ngang hắn, có hàng tá cặp đôi tình tứ; có hàng chục cô gái từ người mẫu, diễn viên đến những nàng giám đốc trẻ trung tới trường hắn, học cách cầm vô-lăng và tìm mọi cách để được làm quen nhờ nâng đỡ trước ngày sát hạch. Hắn cho rằng cô đơn có cái hay của nó. Cô đơn là khi hắn để bộ râu quai nón hai tuần cũng chẳng bị ai bắt cạo. Cô đơn là “bùa hộ mệnh†để sau những giờ đến trường hắn ăn mặc bụi bặm, đi tứ tung mà chẳng lo giờ về, chẳng sợ bị càu nhàu. Muốn ồn ã thì đến bar, chán tiếng nhạc chát chúa, xập xình thì đến quán café nhỏ có cái tên Nắng để nghe nhạc xưa hay nghe Quan họ mỗi cuối tuần. Ngạo nghễ, ngông nghênh là thế nhưng nào tránh khỏi hụt hẫng, chông chênh. Hắn vẫn cười, dẫu nỗi buồn của người ở tuổi 30 như hắn chẳng mông lung như nỗi buồn mấy chàng trai trẻ lần đầu biết yêu “tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồnâ€, nỗi buồn của hắn, nói một cách hoa mỹ là “nỗi buồn của kẻ lãng duâ€. Cũng muốn có ai đó mắng yêu mấy câu khi trễ hẹn, muốn được chúc ngủ ngon và gọi dậy sớm mỗi ngày. Nhưng mà thôi, thây kệ, chúc ngủ ngon không thiếu cô thích làm với hắn (để đến nỗi hắn phải tắt điện thoại mỗi tối từ lúc 8h), còn chuyện dậy sớm, cái đồng hồ báo thức dễ nghe nhiều so với giọng í éo của một cô nàng còn ngái ngủ. Hắn không hẳn là mẫu người truyền thống, nhưng hắn tôn thờ những cô gái Quan họ dịu dàng, đằm thắm như mỗi lời ca mẹ ru hắn ngủ ngày nào. Hắn tìm thấy cái quán có tên Nắng trong một lần lang thang. Cái tên làm hắn nhớ tới quán café ở phố Nhà Thờ, khi còn là sinh viên hắn vẫn hay ngồi cùng bạn bè. Và đến giờ, hắn vẫn coi đó như là một nơi ghi dấu kỉ niệm về Hà Nội. Quán café có cái tên Nắng không nóng như cái tên. Cũng chẳng đông người. Có lẽ chỉ hợp với những tên thích café một mình như hắn. Cánh cửa quán luôn chỉ mở một bên. Những dãy bàn gỗ xếp hình chữ U, xung quanh một sân khấu nhỏ mà vẫn thấy có gì trống trải. Tối thứ 7 nào chị chủ quán cũng “đổi món†bằng cách mặc áo tứ thân, đội khăn mỏ quạ, tay cầm nón quai thao lên sân khấu hát cùng các liền anh, liền chị. Cũng có lẽ vì thế, tối thứ 7, quán đông hơn thường lệ. Hắn thì ngồi đó, cả 7 ngày trong tuần, bất kể nắng mưa, từ ngày tìm ra café Nắng. Hắn thích uống café sữa, chị chủ quán thường cho hắn thêm một chút café cháy để ly café thật dậy mùi. Hắn là khách đặc biệt, chị chủ quán xếp như vậy. Cũng vì thế, những khi vắng khách, chị chủ quán thường chuyện trò cùng hắn. Chị cũng sống một mình, không phải vì tôn thờ chủ nghĩa độc thân, mà bởi chồng chị không ưa chị đi hát. Hắn cười, vỗ về chị chủ quán: - Có phải ai cũng thế đâu. Chị yên tâm, rồi sẽ có người thông cảm. Như em đây này, gì chứ, vợ em mà đi hát, em càng mừng. Nhà có người hát cho nghe không tốt hơn à! Chị chủ quán cười, hắn cũng cười theo. Rồi hắn kể, trong mớ suy nghĩ hỗn độn của một người độc thân 30 tuổi, bên cạnh đủ thứ toan tính về tiền bạc, vật chất, hắn từng ước ao sẽ có ngày vô tình quệt xe vào một cô gái áo hồng, xe hồng, mũ bảo hiểm cũng màu hồng (như trong phim Hàn Quốc hồi sinh viên hắn hay xem). Cô gái ấy có đôi mắt lá dăm, lông mày lá liễu, đôi lúm đồng tiền. Rồi hắn sẽ xuống xe, lao đến bên cô gái, đỡ cô dậy và xin lỗi. Rồi hắn sẽ thấy cô mang theo đủ thứ phục trang. Hắn sẽ kiếm một lời làm quen nhạt như trong tiểu thuyết lá cải: “Đồ diễn của em đây à? Anh mê nghe hát lắmâ€. Cô gái lễ phép: “Vâng, em học trường Nghệ thuậtâ€. Và thế là hắn sẽ mời cô đi café rồi bắt đầu cho một mối quan hệ người ta vẫn gọi là tình yêu. Thế nhưng đến giờ này, hắn vẫn chưa gặp được cô gái nào ngọt ngào như thế. Chị chủ quán động viên: “Rồi sẽ có ngày em gặp, như chị vẫn đang mơ về ngày anh ấy quay lại bên chị cơ mà!â€. Chị hát thêm ghẹo hắn: “Lúng liếng í là lúng ới à liếng ơi í i miệng í i người cười, là cười lúng ì liếng í ơ ơ cũng rằng có đôi i, là đôi í i đồng tiền là chứ em có a với người, muốn i ì kết i phú lý tình là kết nhân duyên, là chứ em có a với người, muốn i ì kết i phú lý tình là kết nhân duyên.â€(*) Và hắn vẫn đến café Nắng mỗi ngày, trên chiếc Jeep trắng vẽ đầy hình thù quái dị. “Cô gái trong mơ†vẫn chưa xuất hiện… Hắn vừa rời khỏi buổi liên hoan của trường vì mệt nhoài với những giọng hát choe chóe vang lên trong cái phòng karaoke toàn mùi thuốc lá, nồng nặc mùi rượu Anh Đào. Hắn đến Nắng cho dễ thở. “Rầm!â€- Xe hắn tông phải một chiếc xe lao ra từ con ngõ dẫn vào café Nắng. Hắn chỉ kịp nhớ mình đã đi rất chậm, xi-nhan, tuýt còi cẩn thận. Hắn vội xuống, đỡ cô gái vừa ngã ngồi dậy. Hắn định mắng cho cô vài câu vì bất cẩn nhưng chợt giật mình… cô gái mặc áo hồng, đội mũ hồng và chiếc xe hắn vừa chống lên cũng màu hồng. - Em xin lỗi, em không cẩn thận.- Giọng cô sợ hãi nhưng vẫn rất ngọt ngào. - Không sao mà em, em có đau không?- Hắn cố tỏ ra ga lăng dù mắt đang đảo qua đầu xem chiếc đèn xe gắn đầu rồng có bung ra sau cú va quệt. - Em không sao đâu ạ.- Cô luống cuống nhặt đống đồ xung quanh. Hắn nhìn theo tay cô gái, bàn tay búp măng với những ngón dài đang vội xếp áo tứ thân, yếm đào, khăn vấn vào chiếc túi lớn đựng nón quai thao. Hắn ngơ ngẩn: - Đồ của em đấy à? Anh mê nghe hát lắm! - Vâng. Hắn thảng thốt, tự véo nhẹ vào tay mình xem có phải đang mơ. Là thật! Hắn đánh bạo: - Em, gần đây có quán café, em vào đó uống cùng anh ly nước cho đỡ mệt rồi hãy đi. Cô gái ngần ngừ, hắn nói thêm: - Em yên tâm, ngay đây thôi mà, sẽ không sao mà. Anh để râu quai nón nhưng không phải dân xã hội đen đâu! Cô gái cười, đôi má lúm đồng tiền chiếm trọn tâm trí hắn: - Hôm nay em bận tới trường, cảm ơn anh vì lời mời! Hắn vào café Nắng một mình. Hắn mon men tiến đến quầy rượu. - Chị, ở gần đây có cô bé nào học Nghệ thuật phải không? - Ừ, có bé tên Vy, nhà ngay đầu ngõ. Học năm cuối rồi.- Chị chủ quán tủm tỉm- Gặp cô bé rồi à? Hắn không trả lời, đôi mắt mơ màng, lảo đảo ra khỏi quán như kẻ say, bỏ lại phía sau nụ cười khó hiểu của chị chủ quán và ly café chưa kịp uống. Hai tuần sau… Trường hắn tổ chức lễ khánh thành khu nhà ở cho học viên ngay trước kỳ nghỉ Tết Nguyên đán. Hắn chẳng quan tâm đến buổi lễ cho lắm, thậm chí còn khó chịu. Chẳng phải hắn không vui với cơ sở vật chất khang trang mà vì hơn 2 tiếng đón khách vừa rồi, có cảm giác cơ miệng hắn đã nhão ra, muốn đứt tung vì những nụ cười đáp lễ. Trước lễ khánh thành là mấy tiết mục văn nghệ chào mừng. Nghe cô bé Bí thư đoàn nói sẽ mời thêm đoàn diễn viên hát Quan họ phục vụ khách. Khách nào hắn không biết, chứ hắn thì cứ gọi là mê tơi! Hắn hì hụi nhắn tin trả lời cô em về cái hẹn bữa cơm Tất niên, miên man nghĩ cảnh bố mẹ, hai đứa em và vợ chồng, con cái chúng quây quần. Cả nhà sẽ lại căn vặn chuyện hắn còn muốn phấn đấu gì hơn mà chưa lập gia đình. Mệt! Tự dưng nghĩ về “cô gái trong mơ†ngày ngày hắn đến café Nắng mỏi mắt tìm mà không thấy… Hình như đã qua “Mời trầu†hắn mới giật mình ngẩng lên. Cô bé MC kia, thấy quen quen và xốn xang đến lạ. “Thôi chết! “Cô gái trong mơâ€!â€- Hắn ú ớ. Vẫn nụ cười của cái miệng nhão cơ mà giờ tươi tắn lạ. Trong đầu hắn văng vẳng lời Quan họ: “Bạn tình ơi í ơ ơ duyên bên á tình ơi là trót say huê, nên tôi phải đi tìm huê, ấy xin Quan họ đừng quản ngại chúng ớ chê ấy chê bạn cười là tôi nói ra.â€(**). Hắn vội vã chạy ra sau cánh gà, tìm trong mấy chị Hai, chị Ba. Hắn kéo người nọ, ngó người kia làm mấy cô diễn viên ngơ ngác. - Áo hồng! - Em không phải “áo hồngâ€, tên em là Vy!- Mặt cô gái đỏ lựng. - Æ , anh xin lỗi! Lần trước chưa kịp hỏi tên em. - Sao Vy lại gặp anh ở đây ạ? - Chắc là có duyên Vy ạ.- Còn thiếu nước đưa tay lên gãi đầu là hắn hệt như một cậu bé mới lớn với một câu nói “lá cải†ngang ngửa lần gặp trước- Vy đợi anh đến cuối buổi lễ, anh trả nợ café nhé! - Nhưng…. - Vy đừng chối nữa, hôm nay ngày vui của trường anh. Coi như đi chúc mừng. Mà ngồi ở gần nhà Vy thôi, Vy yên tâm nhé! - Æ , em… - Vy đồng ý rồi nhé! Anh xuống dưới kia, nhớ hết buổi đợi anh. À, anh tên Long.- Hắn quay đi, cố ngoái cổ lại nói cái tên. Nghe đám diễn viên đang rúc rích cười. Hắn về chỗ ngồi, lòng lâng lâng cảm xúc khó tả. Lần nào gặp, hắn cũng thấy Vy dịu dàng và làm hắn bâng khuâng như thế. Hắn vào café Nắng cùng Vy, ngại ngùng trước nụ cười tủm tỉm của chị chủ quán. Hắn tin chắc chị chủ quán đang nghĩ thầm: “Tên này thế mà ghê, có bạn gái rồi cơ đấyâ€. Hắn sẽ kể cho chị câu chuyện tình cờ như một giấc mơ mà hắn vừa trải qua… Một buổi chiều cuối đông, vị khách đặc biệt của café Nắng đã ghé vào Nắng cùng “cô gái trong mơâ€, cô gái học Nghệ thuật, có giọng nói ngọt ngào, với áo hồng, xe hồng, mũ bảo hiểm hồng và đủ thứ quần áo, phụ trang Quan họ. Chị chủ quán mở tung cửa café Nắng, đôi mắt người phụ nữ đang tuổi hồi xuân lấp lánh ánh cười. Anh, người đàn ông chị mỏi mòn chờ đợi, đã trở về. Sau Tết, chị sẽ cùng anh sắp xếp lại quán café sao cho ấm cúng. Ngoài kia, xuân đang len lỏi trong từng chồi non mới nhú, trong từng hạt mưa bay bay và trong cả sắc hoa đào hồng như màu áo người con gái chớm yêu… Truyện ngắn của Hoàng Nguyệt Hương (*) Lúng liếng- Dân ca Quan họ Bắc Ninh (**) Bạn tình ơi- Dân ca Quan họ Bắc Ninh Nguồn: baobacninh Người sửa: diemnhi262 - 22/02/2011 lúc 10:35pm |
|
Cóc
Hồ sơ thành viên
Gửi Mật thư
Tìm bài viết của thành viên
Thăm trang chủ của thành viên
Thêm vào D.sách Bạn bè
Hàng xáo Gia nhập: 11/05/2010 Khu vực: Tương lai Tình trạng: Offline Điểm: 6762 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 4:09am |
Khá là thích khi đọc truyện. Cảm ơn tác giả. Truyện ý nghĩa !
|
|
|
|
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 4:22am |
Vâng, cảm ơn bạn Hoàng Nguyệt Hương.
hihi |
|
Sỹ Chúc
Thành viên uy tín Gia nhập: 15/05/2010 Khu vực: Nhà quê Tình trạng: Offline Điểm: 2055 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 4:25am |
có ai đọc cho nghe thì sướng...ngại đọc rồi.
|
|
Vạn sự tùy Duyên!
|
|
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 4:26am |
Chắc làm blog radio quá.....!!!!
|
|
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 4:28am |
Lâu lắm rồi k làm blog radio...
|
|
minhken
Nhi đồng Gia nhập: 26/12/2010 Khu vực: TP. HCM Tình trạng: Offline Điểm: 573 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 4:48am |
không biết khi nào mình tìm lại được cảm giác như vậy?
|
|
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 4:52am |
@MK: a chịu khó nghe QH là đc í mà!
|
|
Maidam
Thiếu niên Gia nhập: 16/02/2011 Tình trạng: Offline Điểm: 1585 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 9:27am |
@nhi: A ! giờ thì Đăm đã hiểu...
|
|
CaKhoai
Hồ sơ thành viên
Gửi Mật thư
Tìm bài viết của thành viên
Thăm trang chủ của thành viên
Thêm vào D.sách Bạn bè
Q.lý Diễn đàn Gia nhập: 13/09/2008 Khu vực: Hà Nội Tình trạng: Offline Điểm: 5223 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 7:33pm |
Hoàng Nguyệt Hương chắc là cháu chắt chút chít gì đó của Hoàng Hoa Thám, nhỉ? Hoàng Hoa Thám nổi tiếng là lắm vợ, đi đến đâu có vợ ở đó.
|
|
|
|
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 9:46pm |
@Chú Khoai: Có họ đc với cụ í đã tốt!
|
|
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 9:52pm |
@Đăm: Hiểu j cơ?
|
|
Cóc
Hồ sơ thành viên
Gửi Mật thư
Tìm bài viết của thành viên
Thăm trang chủ của thành viên
Thêm vào D.sách Bạn bè
Hàng xáo Gia nhập: 11/05/2010 Khu vực: Tương lai Tình trạng: Offline Điểm: 6762 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 10:36pm |
Hình như cái ông Đăm này đang tán tỉnh diemnhi262. Cô diemnhi262 này thích đàn ông mạnh mẽ và thô bạo lắm bác Đăm à. Cố lên !
|
|
|
|
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 10:41pm |
@ôlong: Nhà em đủ rồi!!!!!!!!!!
|
|
minhken
Nhi đồng Gia nhập: 26/12/2010 Khu vực: TP. HCM Tình trạng: Offline Điểm: 573 |
Ngày đăng: 23/02/2011 lúc 5:50am |
Ui trời!!! Nghe thử 1 đoạn buồn ngủ chết đi được Nghe cải lương còn chiu ko nổi. Đi chơi với người yêu rủ đi nghe QH chắc phải mua thêm 1kg báo vào xem quá |
|
Maidam
Thiếu niên Gia nhập: 16/02/2011 Tình trạng: Offline Điểm: 1585 |
Ngày đăng: 23/02/2011 lúc 5:51pm |
Cảm ơn ôlong nhé! .... ủng hộ mình nha .
|
|
Maidam
Thiếu niên Gia nhập: 16/02/2011 Tình trạng: Offline Điểm: 1585 |
Ngày đăng: 23/02/2011 lúc 5:54pm |
@Nhi:"Vâng,cảm ơn bạn Hoàng Nguyệt Hương.hihi":Đăm hiểu câu chữ của Nhi đó!
Người sửa: Maidam - 23/02/2011 lúc 10:34pm |
|
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Ngày đăng: 24/02/2011 lúc 5:19am |
@Đăm: Tớ nhiều khi còn chẳng hiểu tớ nói j mà
|
|
hieupt
Hồ sơ thành viên
Gửi Mật thư
Tìm bài viết của thành viên
Thăm trang chủ của thành viên
Thêm vào D.sách Bạn bè
Nhi đồng Gia nhập: 25/11/2010 Khu vực: phutho Tình trạng: Offline Điểm: 648 |
Ngày đăng: 24/02/2011 lúc 5:40am |
văn dài ngại đọc vì đánh vần khí lâu ,có ai đọc hộ nghe thì tốt hix
|
|
diemnhi262
Nhi đồng Gia nhập: 02/06/2010 Khu vực: Bắc Ninh Tình trạng: Offline Điểm: 807 |
Ngày đăng: 25/02/2011 lúc 6:57am |
Lâu lắm k làm... lười quá... |
|
Phúc đáp | Trang 123> |
Tweet
|
Chuyển đến Chuyên mục | Quyền tại Chuyên mục Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này Bạn không thể phúc đáp bài viết cho các chủ đề trong diễn đàn này Bạn không thể xóa bài viết của mình trên diễn đàn này Bạn không thể sửa bài viết của mình trên diễn đàn này Bạn không thể tạo phiếu thăm dò trên diễn đàn này Bạn không thể bình chọn phiếu thăm dò trên diễn đàn này |