Khóa chủ đềTRƯỞNG CA NGƯỜI TIỂU ĐỒNG

 Phúc đáp Phúc đáp
Tác giả
  Chủ đề Tìm kiếm Tìm kiếm Chủ đề  Lựa chọn cho Chủ đề Lựa chọn cho Chủ đề
CaKhoai Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 13/09/2008
Khu vực: Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 5223
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Chủ đề: TRƯỞNG CA NGƯỜI TIỂU ĐỒNG
    Ngày đăng: 15/05/2010 lúc 5:11am
Nếu đổi được, tôi đổi luôn không thiệt
Duy có một là tiếng lòng tha thiết,
Được tôi coi là mệnh lệnh trái tim,
Là nỗi đau trong tôi sống im lìm,
Gặm nhấm tâm hồn đốt thiêu hừng hực.
Mọi giấc mơ tôi nó đều thôi thúc
Vượt buồng tu ngột ngạt với tụng kinh
Ra thế giới kia kỳ diệu, ẩn mình
trong mây bạc,
những tháp trời, núi đá.
Tựa chim ưng nơi con người xa lạ
Giấu lòng mình trong đêm tối, tôi nguôi
Dỗ lòng tôi bằng nước mắt ngậm ngùi.
Nay thú thật, có đất trời chứng giám
Tôi không ăn năn, hối lỗi một điều chi,
Không van xin, cầu khẩn một điều gì.
Ông già ơi,
Tôi đã nghe nhiều bận,
Ông cứu tôi từ cõi chết trở về.
Để làm gì???!!!...
Ôi, cô độc thảm thê,
Chiếc lá vàng rơi giữa cơn giông tố.
Giữa bức tường đen tôi lớn lên vò vọ
Hồn trẻ thơ mà thân phận thày tu.
Chẳng thể cùng ai nói được, cho dù,
Tiếng gọi thân thương: cha ơi, mẹ hỡi.
Tất nhiên rồi, ông muốn tôi tránh khỏi
Những ngọt ngào nơi buồng kín, phòng khuê.
Vô hiệu thôi, âm thanh ấy tràn trề
Trên môi trẻ từ buổi chào cuộc sống.
Tổ quốc, bạn bè, gia đình, nòi giống
Mọi người hay mà tôi chẳng thấy đâu,
Chẳng thấy một ai, ngay cả dưới mồ sâu.
Khóc chi nữa cho hoài công, vô ích.
Tôi nguyện thể cùng lòng mình tĩnh mịch,
Cho dù khi nào đó, một phút thôi,
Ngực nồng cháy áp cùng ngực người đời
Dẫu xa lạ nhưng vẫn còn thân thiết.
Những giấc mơ kia, than ôi, hối tiếc
Giờ đã vùi sâu dưới đáy mồ vàng.
Sống một cuộc đời đất khách lang thang.
Tôi tắt thở vẫn mồ côi nô lệ.
Mồ đen ơi, tôi đâu nào có kể
Nghe nói rằng đau khổ dưới động tiên.
Ngủ say sưa trong tĩnh mịch triền miên.
Nếu phải chết, than ôi, tiếc lắm.
Tôi trẻ mà, trẻ thật đấy, biết không?!
Bao giấc mơ kia phóng túng vô cùng,
Hay không biết, hay quên rồi có phải?
Mình từng yêu thương, căm giận thế nào
Và trái tim mình rung động xiết bao.
Hỡi đứa trẻ từ một miền xa thẳm
Đi giữa trời quê tràn trề ánh nắng
Từ tháp cao phóng tầm mắt nhìn ra
Một không gian xanh ngắt, chói loà...
Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 21/05/2010 lúc 12:09am
Bài này tác giả đứng trên cao nhìn xuống, đứng từ xa nhìn về, đứng trong hư vô nhìn về cõi thực, nhìn từ cõi thực vào hư vô. Tâm trạng đa dạng, sắc màu cuộc sống tác giả đã trải qua rất phong phú. Từ ảm đạm đến thiết tha. Bài thơ này mang nặng tâm trạng hối tiếc, về cơ bản tác giả hiểu sâu sắc sự tàn phá của thời gian đến cuộc sống. Đọc bài này phải cảm nhận cái ý ở ngoài lời. Giống như lý thuyết"tảng băng trôi" của Heminguay vậy, những gì viết ra 3 phần, cái chìm xuống 7 phần Clap
Quay lên trên
CaKhoai Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 13/09/2008
Khu vực: Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 5223
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 21/05/2010 lúc 12:15am
Chuý»‡n kể rằng có một đứa trẻ mồ côi được Nhà thờ nhận về nuôi. Nó lớn lên giữa những bức tường cao của tu viện. Nó không mú»‘n thế, không mú»‘n bị gò bó nhà tu. Nó mú»‘n sống như nó mú»‘n nhưng không được. Kết cục, nó đã không còn sống như những gì các tu sĩ mong mú»‘n khi mang nó về nuôi...
Quay lên trên
Cóc Xem...
Hàng xáo
Hàng xáo
Hình đại diện

Gia nhập: 11/05/2010
Khu vực: Tương lai
Tình trạng: Offline
Điểm: 6762
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 21/05/2010 lúc 1:17am
Bác có chất nghệ sĩ. Nghệ sĩ gì không rõ, nhưng tâm hồn bác rộng Clap
Quay lên trên
 Phúc đáp Phúc đáp
  Chia sẻ Chủ đề   

Chuyển đến Chuyên mục Quyền tại Chuyên mục Xem...






Trang này được tạo ra trong 0.188 giây.