Đây là truyện ngắn dự thi 2010 của Dien31032007 trên Blog360. Sẽ có hình ảnh kèm theo sau. Mời anh em góp ý !
http://vn.rd.yahoo.com/blog/mod/art_title/*http://vn.360plus.yahoo.com/dien31032007/article?mid=47 - SÔNG QUÊ
Đăng ngày: 18:26 17-08-2010
Hắn trở về sau những tháng ngày vật lộn, bon chen nơi đô thị phồn hoa. Cảm giác khoan khoái, lâng lâng chiếm cả tâm hồn và thể xác hắn. Và rồi chuyến xe buys Đông Bắc trả vị khách cuối cùng bên bến đò Rú Nguộc. Bến đò ngày xưa từng tiễn nó xa khơi để đi tìm cuộc sống phồn vinh.
Hôm nay hắn trở lại bến sông xưa. Hắn vẫn mang chiếc túi ngày nào bạc sờn thời gian khổ hạnh. Hình như không có gì thay đôi trong túi hành trang của hắn. Thế nhưng, không hiểu sao hắn vẫn cảm thấy vui vui.
Nắng chiều cuối ngày từ dãy Tháp Bút rọi ngang khuôn mặt thư sinh của hắn. Một màu vàng tươi ánh lên lấp lánh thu gọn vào trong đôi mắt lặng lẽ đăm chiêu. Dòng sông quê mơ màng trôi lặng lẽ, như đưa nó quay về những năm tháng bình yên đã xa vào quá vãng.
Con đò vẫn nằm đợi nhẫn nại bên bờ. Hình như người lái đò cũng đã thấm mệt sau một ngày làm việc. Cụ ngồi khoanh chân trên mái thuyền, miệng nhâm nhi chén rượu thảnh thơi dưới ánh nắng chiều vàng nhạt. Cả bến sông chiều chìm trong tĩnh lặng cô liêu.
Hắn nhìn về phía triền Núi Ối xa xa. Hàng thông vẫn đung đưa nhẹ nhàng trong gió. Những ngôi mộ màu trắng thoắt ẩn, thoắt hiện dưới rừng thông xanh xanh. Bất chợt hắn nhớ đến nội hắn. Mộ nội hắn cũng nằm nơi đó. Sau một thoáng, nước mắt hắn trào ra.
Trong nhạt nhoà của nước mắt, hắn thấy hiện ra những ngày tháng êm đềm bên nội. Hắn nhớ con đường làng nhỏ bé vụt mình vươn xa tít tắp giữa cánh đồng ngô xanh mướt. Nơi mà chiếc xe đạp cũ vẫn như còn đang ngân nga điệp khúc cót - két cùng đôi chân trần gầy guộc của nội khi chở hắn đi học trường làng. Hắn nhớ về những sáng mùa thu ngọt ngào nơi đồng ruộng. Hương lúa phảng phất bay trong gió và những cánh cò trắng muốt sải cánh giữa Đồng Sâu. Hắn nhớ ngày xưa hắn đã hỏi nội: "Nội ơi vì sao sông Lam có nước? Và sông chảy về đâu hả nội". Lúc đó hắn đâu hiểu được câu trả lời của nội. Còn bây giờ thì hắn đã hiểu vì sao nội trả lời: "Nước sông là máu của đất, là mồ hôi vất vả của trời. Dòng sông chảy ra biển lớn và làm cho nước biển mặn nồng".
Hắn lặng lẽ úp mặt vào dòng nước trong xanh và nghe tuổi thơ vẫy vùng qua từng con sóng nhỏ. Hắn cố giữ cho mình không nấc mạnh, nhưng từ con tim đã nửa đời phiêu bạt, hắn thốt lên ngèn ngẹn: Nội ơi, cháu đã về! Sông ơi, tao đã về.
Thanh Chi, 7/2010
------------- 0916859199
|