bài viết này của 1 kĩ sư trắc địa mình quen trên face,chưa nói chuyện bao giờ,chưa gặp mặt lần nào nhưng qua cách up bài trên face mình rất ngưỡng mộ phong cách sống của bác ấy
bài này ko liên quan gì đến gà chọi,đúng như tiêu đề: tạp
Suy nghĩ của 1 Việt kiều về 1 đất nước của bon tư bản giãy chết đang mơ về chủ nghĩa xã hội tươi đẹp ở Việt nam...Tiến sĩ Phạm Ngọc Cương (Toronto, Canada)Những điều trông thấy mà vuiNhững điều nghĩ tới mà đau đớn lòng (1) 1- Thiện nguyệnTháng nào thằng bé cũng mang về cái thư của trường báo có ngày sinh hoạt ngoại khóa không bắt buộc: đi xem kịch, bảo tàng, triển lãm nghệ thuật, di sản văn hóa, thảo cầm viên, vườn thú… Nếu bố mẹ đồng ý cho con đi thì ký vào giấy, nếu cháu nào thích đi mà gia đình không có khả năng trả tiền vé thì nhà trường sẽ cấp vé cho cháu miễn phí. Phụ huynh nào có nhã ý tham gia đi theo thiện nguyện giúp thầy cô giáo trông các em cùng thì phải đăng ký trước và tự trả tiền vé cho mình. Sẵn lòng đi giúp không công, tự chi trả cho mình mà vẫn còn hồi hộp vì luôn có quá nhiều người sẵn sàng giống mình, nhiều khi trường phải cho những người thiện nguyện bốc thăm chọn chỉ lấy bốn người cho mỗi lớp 25 cháu. Khó thay để được làm thiện nguyện ở xứ sở được mệnh danh là thiên đường của “vị kỷ” và “cá nhân chủ nghĩa” này!